Chu Cẩm Ngọc chớp mắt mấy cái, nghiêm túc đáp:
“Còn đau.”
“Đưa cha xem nào?” Chu Nhị Lang nhíu mày. Trong lòng thoáng lo lắng: chẳng lẽ da thịt thằng bé mềm quá, hôm qua mình lỡ tay đánh mạnh sao?
Chu Cẩm Ngọc đưa bàn tay nhỏ xíu ra. Lòng bàn tay trắng nõn, không một vết xước, ngay cả vết đỏ tối qua cũng chẳng thấy đâu. Da con nít vốn mềm, nhưng cái thước đánh bằng hương bồ kia đã được Chu Nhị Lang dùng mấy năm, trơn bóng nhẵn nhụi như ống trúc, chẳng có lấy một góc cạnh. Lại thêm hắn ra đòn đúng tư thế, chủ yếu là hù dọa nhiều hơn trừng phạt, lực tay khống chế rất chuẩn, làm sao có thể khiến con bị thương thật sự?
Thấy cha còn đang chăm chú xem xét, Chu Cẩm Ngọc nhịn không được bật cười khanh khách:
“Con lừa cha đó, sớm chẳng còn đau nữa.”
Chu Nhị Lang làm bộ tức giận:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play