Chu Cẩm Ngọc thấy đầu ngón tay cha mình – Chu Nhị Lang – bị đông lạnh đến đỏ bừng, nhớ đến bông vải cha có được đều chừa cho mình mặc, mà trên người cha lại chỉ khoác một tấm áo choàng mỏng tang. Cậu vội vàng chui ra khỏi ngực gia gia, bổ nhào lên người Chu Nhị Lang, đem hai bàn tay cha nhét luôn vào nách mình để sưởi ấm.
Chu Nhị Lang ngẩn ra một chút, ngay sau đó trong lòng cảm động không thôi.
Chu Phượng Anh bật cười nói:
“Ngọc ca nhi của chúng ta đúng là một đứa nhỏ hiếu thuận, mới tí tuổi đã biết đau lòng cho cha rồi.”
Chu Nhị Lang nhịn không được ôm chặt con trai. Giây phút này, những ấm ức mình phải chịu ở thư viện đều trở thành đáng giá, tất cả đều có thể nhẫn nhịn.
Nỗi khổ của hắn so với Việt Vương Câu Tiễn, so với Hàn Tín từng chịu nhục, còn kém xa. Chút này thì có gì mà không chịu nổi chứ?
Chu thị phát hiện lần này trượng phu trở về gầy đi rõ rệt, áo choàng mặc trên người cứ lay động theo gió.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play