Tới gần trưa, cả nhà hội họp ở chỗ xe ngựa. Chu lão gia tử phát cho phu xe hai văn tiền: một văn để trả công, một văn để mua ít cỏ khô và nước cho ngựa.
Ngay cạnh bãi xe có hàng quán bán đủ loại thức ăn. Nhân lúc ngựa đang ăn, lão đầu dắt cả nhà đi tới một quán bán bánh bao và hoành thánh, tìm chỗ ngồi xuống.
Bánh bao thịt giá hai văn một cái, ba văn hai cái, cả nhà gọi mười cái hết mười lăm văn. Canh thì không đáng tiền, họ cũng chẳng gọi, vì nghĩ ở nhà nấu nước quả còn hơn. Chỉ gọi thêm một bát hoành thánh nhỏ cho đứa cháu trai, vừa có canh vừa có nước, trẻ con ăn vào ấm bụng, không sợ nghẹn.
Chu Cẩm Ngọc nói mình ăn không hết một bát, liền chia một nửa cho Lan tỷ.
Ngày thường ngoài hai đứa nhỏ đặc biệt được chăm chút, cả nhà chỉ ăn bánh bao trộn bằng bột cao lương với bột mì trắng, làm gì từng được nếm loại bánh bao mềm xốp, cắn một miếng nước thịt trào ra thế này. Lại thêm tay nghề thợ làm bánh rất giỏi, quả thực ngon không tả nổi.
Ăn xong, Chu Cẩm Ngọc rút chiếc khăn nhỏ mang theo, cẩn thận lau miệng và tay, rồi gấp khăn lại chỉnh tề bỏ vào túi áo. Người bên cạnh nhìn cũng phải bật cười:
“Đứa nhỏ này thật là ưa sạch sẽ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play