Mãi một lúc sau, Đồng Ngư mới nghẹn ra được một câu phản kích: “Cậu mới là chó con!”
Giang Tụng cuối cùng cũng không nhịn được, khẽ bật cười: “Còn nói chó con không phải là mắng người?”
“Cậu… nhảm nhí.” – Đồng Ngư tức tối ngồi phịch xuống giường.
Không biết cậu đã về từ lúc nào, đồ mặc ngoài vẫn chưa cởi, như thể lúc nào cũng sẵn sàng ra khỏi nhà.
Giang Tụng đưa tay gỡ mũ của cậu xuống, Đồng Ngư lập tức giật lại, rồi cởi khăn quàng màu cà phê. Mu bàn tay chạm vào cằm ấm nóng của Giang Tụng, Đồng Ngư nhanh tay túm lấy tay hắn, cắn một cái, Giang Tụng khẽ kêu lên, nhíu mày.
“Đau à?” – Đồng Ngư cảm thấy mình không dùng nhiều sức, có chút chột dạ, lau vết răng của mình – “Tớ giận cậu nên mới cắn.”
Giang Tụng hỏi: “Giận tớ chuyện gì?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play