Tiểu Lưu gượng gạo đáp một tiếng: “Ta học nghệ chưa tới nơi, phải mời lão gia tử ra xem thử. Mọi người chờ một lát, sẽ đến ngay thôi.” Dứt lời, y cố trấn tĩnh đôi chân đang run rẩy, loạng choạng đi vào trong tiệm.
Người vừa rời đi, ba kẻ trong sân sau lập tức trừng trừng nhìn Dương Hoa và Vu Kiều. Dù Vu Kiều gan không nhỏ, nhưng xét thể hình, thật sự đánh nhau thì chắc chắn hai người họ chịu thiệt.
Dương Hoa vẫn đứng yên đó, không nhìn bọn kia lấy một cái, tay vẫn ôm vai Vu Kiều như thể không hề bị ảnh hưởng. Chừng nửa khắc sau, một lão đại phu bước nhanh tới, theo sau là mấy tiểu nhị của hiệu thuốc.
“Tiểu tử nhà ta chưa có kinh nghiệm, để lão già ta xem thử.”
Lão đại phu cẩn thận kiểm tra từng rổ, cuối cùng đưa ra kết luận: “Ba sọt hạt táo chua này hình dạng đúng là kém hơn sọt đeo lưng kia. Nhưng tiếc là mấy hôm trước hiệu thuốc đã thu mua vài chục cân từ nơi khác rồi, giờ không còn dư bạc. Ta tính chỉ mua một sọt thôi, lấy sọt có hình dạng đẹp hơn kia vậy. Đã làm phiền các vị rồi, chư vị có thể đem tới các tiệm khác hỏi thử.”
Ba người kia vốn còn định giở trò ép hiệu thuốc phải mua hết, nhưng thấy lão đại phu dẫn theo bảy tám người thì cũng nguôi ý định. Chỗ này không bán hết được thì chia ra bán chỗ khác, dù gì ở lại trấn này vài ngày rồi đi nơi khác tiếp tục lừa gạt cũng được.
Hai tên đàn ông và người phụ nữ kia mỗi người suy tính một chút, không còn gây chuyện nữa, hừ lạnh một tiếng rồi xách đồ rời đi. Khi đi ngang Dương Hoa và Vu Kiều còn cố ý trừng mắt lườm một cái.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT