Trẻ con thì biết gì, nói ra mấy câu kia chắc chắn là người lớn dạy.
Sắc mặt của Dương Hoa trầm đen như mực, Vu Kiều bóp nhẹ ngón tay hắn, ghé sát tai khẽ nói: “Hoa ca, xem ra người trong thôn đều biết ta tỉnh lại rồi, đừng giận, vẫn cứ làm theo kế hoạch của mình thôi.”
Dương Hoa đáp: “Tiểu Kiều, ủy khuất cho ngươi rồi, ta với ngươi mau về nhà cất đồ.”
Về tới căn nhà đổ nát ở phía đông thôn, Vu Kiều giấu hết những thứ mua được vào hốc tường cạnh giường, còn dùng chăn phủ lên, sợ có kẻ lén tới phá hoại.
Dương Hoa từ sau lưng đưa cho cậu hai cái bánh bao nhân thịt, là vừa mua lúc ở trấn, trong giỏ còn có mứt quả mua cho cậu đều được giấu kỹ.
Hai người ăn vài miếng cho xong bữa, lập tức tới nhà trưởng thôn. Trưởng thôn Dương Liễu thôn là Liễu Mãn Pha, năm nay vừa đúng năm mươi lăm tuổi, xử sự công bằng, tuy đã hơn nửa đời người nhưng vẫn còn khỏe mạnh. Hai người con trai trong nhà ông cũng giỏi giang, một làm hàng rong một làm đồ tể, những năm nay kiếm được không ít bạc, đã xây được nhà ngói xanh ở trong thôn, vô cùng có mặt mũi.
Lúc Dương Hoa và Vu Kiều gõ cửa, Liễu Mãn Pha vừa hay đang cùng vợ bàn chuyện nhà họ Dương. Quả nhiên nhắc Tào Tháo là Tào Tháo tới, ông lập tức bảo hai người vào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play