Y có thật nhiều điều muốn hỏi, muốn hỏi bọn họ khi nào mà hóa hình, muốn hỏi bọn họ đến kinh thành từ lúc nào, muốn hỏi bọn họ làm sao biết y xảy ra chuyện.
Nhìn y sốt ruột đến mức lá cũng rung bần bật, Thạch Lỗi vội nói: “Chúng ta không lâu trước đây mới hóa hình, dựa vào số ngân lượng ngươi để lại trong núi mà vào kinh thành. Tối nay hiện tượng thiên văn có dị, ta không cảm nhận được linh khí của ngươi nên lập tức tới đây.”
Ngọc Châu bừng tỉnh ngộ, lúc này cũng không còn vội vàng nữa. Y xoay người hai vòng, Thạch Lỗi liền cười: “Trong lòng ta nghĩ tới dáng vẻ của mình sau khi hóa hình, liền biến thành như thế này.”
Dung thúc lại chọc chọc lá y: “Sao không khen ta đi.”
Ngọc Châu dùng lá che người mình, rồi run lên hai cái, khiến Dung thúc tức đến mức râu cũng muốn dựng ngược: “Ngươi biết gì, đây gọi là tiên phong đạo cốt.”
Ngọc Châu lại rung lá, vô cùng cao hứng. Nếu lúc này y là hình người thì nhất định sẽ dẫn bọn họ đi ăn thật nhiều món ngon. Tiếc là giờ y chỉ là một củ nhân sâm, muốn trò chuyện chỉ có thể dựa vào lá cây.
Thời Diên nhìn ba người thân thiết trò chuyện, hắn hoàn toàn không hiểu những động tác của Ngọc Châu có ý nghĩa gì, cũng không biết vì sao bọn họ lại nói chuyện hăng say như vậy. Hắn không định quấy rầy, nhưng cũng không muốn bị bỏ qua hoàn toàn, đành dùng đuôi viết bí ẩn chọc chọc lá của Ngọc Châu. Ngọc Châu lập tức tỉnh thần, khẽ cọ lá vào đầu ngón tay hắn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play