Ngọc Châu làm nhân sâm cũng không mấy ngoan ngoãn. No bụng xong là y lại bồn chồn, nhưng khổ nỗi lúc này không thể mở miệng nói, chẳng thể bảo Thời Diên biết y muốn gì, quả thực có chút buồn rầu.
Hôm nay Thời Diên đang phê tấu chương trên án, Ngọc Châu ngửi thấy mùi mực trên giấy, liền rũ cành lá xuống bắt đầu quấy rối.
Thời Diên lập tức phản ứng, dừng bút, khẽ vuốt một phiến lá của y:
“Nghĩ gì thế?”
Ngọc Châu không nói được, chỉ quấn lấy cây bút của hắn.
“Muốn tưới nước sao?”
Ngọc Châu hất cây bút ra, lay lá, ý là không phải.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT