Ngọc Châu chần chừ một thoáng, cuối cùng vẫn gật đầu. Phù Tâm quan tâm Văn Xuyên như thế, chắc chắn cũng muốn biết tình hình gần đây của hắn. Huống chi, hắn ta và Văn Xuyên vốn là bạn tốt, mà hôm nay lại là ngày đoàn viên, chỉ còn hắn lẻ loi một mình thì nghĩ cũng thật đáng thương.
Ngọc Châu gật gật đầu:
“Vậy chúng ta đi thăm hắn đi. Ta mua cho hắn thật nhiều đồ ăn ngon.”
Hai người dạo quanh hội đèn lồng một vòng, Ngọc Châu chọn vài món mới lạ, tính lát nữa mang cho Văn Xuyên.
Từ hội đèn lồng đến phủ tướng không xa, bọn họ không ngồi xe ngựa mà đi bộ, dọc đường gặp rất nhiều nam nữ thành đôi. Ngọc Châu thấy bọn họ đều kỳ quái: hai người đi bên nhau, tay thả tự nhiên, một chốc lại len lén nắm lấy, rồi lại vội buông ra.
Ngọc Châu nhìn xuống tay mình và Thời Diên vẫn nắm chặt:
“Thời Diên, sao bọn họ không chịu nắm tay cho tử tế vậy?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play