Ngọc Châu ôm chậu hoa của mình, không mục đích mà lang thang trong săn cung, cuối cùng dừng lại bên bờ ao cá. Tuy hôm nay không có cơm ăn, nhưng cỏ vẫn phải uống nước, y lại đi đến chỗ trước kia đã tưới nước cho cỏ, rót nước cho nó.
“Ngươi không ăn cơm à?” Sau lưng Ngọc Châu vang lên một giọng nói, y quay đầu lại nhìn, là cung nhân mà y từng gặp ở bên ao cá hôm trước. Khi đó người ấy luôn cười với y, Ngọc Châu vẫn còn nhớ rõ.
Ngọc Châu một tay ôm chậu hoa, tay còn lại xoa bụng, sau đó gật đầu. Tiểu Táo lấy từ trong ngực ra một cái bánh màn thầu:
“Ngươi ăn cái này được không?”
Ngọc Châu đặt chậu hoa xuống, nhận lấy bánh màn thầu kia. Y đói lắm rồi, bình thường cảm thấy bánh màn thầu chẳng có mùi vị gì, nhưng lúc này ăn lại ngọt lịm.
“Ta tên Tiểu Táo.” Tiểu Táo nhìn Ngọc Châu ăn bánh mà hơi nheo mắt lại.
“Ta vào săn cung cũng nhiều năm rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT