Không ngờ Thời Diên cũng đứng dậy: “Trẫm cùng ngươi đi.”
Ngọc Châu tự nhiên không có ý kiến, bèn đi bên cạnh hắn, ôm chậu hoa trong ngực đưa cho hắn xem: “Cái này là ta đào từ chỗ kia mang về.”
Thời Diên rốt cuộc cũng nghiêm túc nhìn thoáng qua cái chậu hoa.
Bên trong là một bụi cỏ dại, thật sự chỉ là cỏ dại, lá thưa lưa thưa, một cơn gió cũng có thể thổi bật rễ, nhìn kiểu gì cũng không thấy có gì đặc biệt.
“Đây là cỏ gì vậy?”
Ngọc Châu lắc đầu: “Ta cũng không biết. Chỉ là ta nhìn thấy nó thuận mắt, cảm thấy nó lớn lên rất giống ta.”
Thời Diên hơi hơi không đồng tình. Từ lần đầu tiên gặp Ngọc Châu đến nay, hắn vẫn luôn cảm thấy y như một ngọn lửa bốc lên giữa mùa đông, nhiệt tình mà sinh động, sống động có sức sống, chẳng giống chút nào với cái bụi cỏ tàn thưa thớt này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play