Đây là thành ý có thể làm nên việc sao?! 

Diệp Văn Tuấn khoanh tay sau lưng, bước qua bước lại, rốt cuộc cũng phải thừa nhận: ông đã động tâm.

 “Để lão suy nghĩ thêm.” Ông không lập tức đáp ứng, chỉ để lại một câu.

Lận Hàn Xuyên không vội, chỉ mỉm cười cáo từ. Khi rời khỏi, hệ thống lại sốt ruột:

 “Ký chủ ký chủ! Ngươi quên lấy lại bức tranh! Còn có thể đổi lại 100 điểm cốt truyện!”

 “Không cần.”

Lận Hàn Xuyên ngoái đầu nhìn lại căn phòng kia.

 “Lão già đó còn từ chối ký chủ, lễ ngài cũng không lấy lại? Hiện giờ âm điểm rồi đấy! Vạn nhất ký chủ chết, ta cũng bó tay!”

 “Ông ấy sẽ đồng ý.” Lận Hàn Xuyên dửng dưng đáp, khẽ cười

 “Chỉ cần ông ấy còn chần chừ, tôi đã thắng.”

001 dù sao cũng chỉ là một hệ thống, vẫn chưa thật sự hiểu rõ nhân tình thế thái. 

Nó chỉ biết xót 100 điểm cốt truyện kia.

Không ngoài dự liệu, không lâu sau, Diệp Văn Tuấn đồng ý tái xuất. 

Yêu cầu duy nhất của ông là không lấy thù lao, chỉ xin giữ lại bức thư họa ‘bản sao’ của Thi Tiên kia.

Bộ phim gom đủ nhân sự chủ chốt, nhưng ngoài ra vẫn còn rất nhiều việc: dựng bối cảnh, chọn diễn viên, chuẩn bị đạo cụ, chỉnh sửa kịch bản… 

Lận Hàn Xuyên đích thân ra mặt, tìm kiếm từng khoản đầu tư.

Khi mọi thứ đang dần đi vào quỹ đạo, Nghiêm thị ảnh nghiệp bắt đầu ra tay.

Với lý do tiết kiệm chi phí và ưu tiên diễn viên công ty, Lận Hàn Xuyên đã sử dụng nhiều diễn viên nội bộ. 

Nhưng chỉ trong chớp mắt, Nghiêm thị ảnh nghiệp liền dùng hợp đồng hạng A cướp hết những người đó. 

Không dừng lại ở đó, ngay cả những nhà đầu tư mà Lận Hàn Xuyên đã thương lượng xong, cũng lần lượt xảy ra sự cố.

 “Làm sao bây giờ đây...”

Toàn bộ nhân viên của Tinh Thần ảnh thị, từ lãnh đạo đến nhân viên hậu kỳ, đều tụ tập trong phòng họp. 

Không khí ngập tràn u ám, mọi người đều mang vẻ mặt thất vọng.

Lận Hàn Xuyên ngồi ở vị trí chủ tọa. 

Anh nhìn quanh một vòng, sau khi Nghiêm thị ảnh nghiệp ra tay càn quét, đã cướp đi không ít nhân tài. 

Những người còn lại, phần lớn là trụ cột không dễ lung lay, hoặc vì tài chính không cho phép rời đi.

 “Tôi có thể đầu tư cá nhân một trăm triệu.”

Từ khi xuyên đến thế giới này, Lận Hàn Xuyên đã dốc toàn lực gây dựng Tinh Thần ảnh thị, đồng thời bí mật đầu tư cổ phiếu, tích lũy không ít của cải. 

Anh không có sự nhạy bén nghệ thuật như Nghiêm Nguy Lâu, nhưng lại hơn xa ở kiến thức đầu tư và tầm nhìn ngành nghề. 

Chỉ trong hơn một năm ngắn ngủi, đã ôm về hàng trăm triệu.

Nhưng hiện tại, sau khi nhà đầu tư rút vốn khỏi dự án Kiếm Tiên, anh đã dốc hết vài trăm triệu của bản thân vào sản xuất. 

Ngoại trừ tài sản cố định trong công ty, số vốn lưu động anh còn có thể sử dụng chỉ còn đúng một trăm triệu.

 "Tôi sẽ bán bớt cổ phiếu và bất động sản, cố gắng gom thêm một trăm triệu nữa." Lận Hàn Xuyên nói tiếp.

Hai trăm triệu…

Mọi người nhìn nhau nếu là phim bình thường, con số này đã đủ, nhưng để quay một bộ tiên hiệp tầm cỡ với kỹ xảo cao như Kiếm Tiên, hai trăm triệu chẳng đáng là bao.

Không khí trầm lặng nặng nề. 

Bỗng Diệp Văn Tuấn lên tiếng:

 “Tôi còn chút tài chính, đầu tư năm mươi triệu.”

 "Diệp lão đã lên tiếng, tôi cũng đầu tư năm mươi triệu."  

Chu Tịch Sơn liền nói theo.

Những người còn lại cũng nhìn nhau, rồi lần lượt gật đầu.

 “Tôi đầu tư mười triệu.”

 “Tôi góp năm triệu!”

 “Nếu vậy, tôi góp bảy triệu.”

Từng khoản tiền được gom lại, từng ánh mắt nhiệt huyết dần thắp sáng bầu không khí u ám.

 "Cảm ơn các vị tiền bối." Lận Hàn Xuyên chân thành cúi đầu. 

Anh không từ chối, mà tiếp lời:

 “Toàn bộ lợi nhuận phòng vé sẽ chia theo tỷ lệ đầu tư của mọi người.”

Anh hiểu rõ, thế giới này không có cái gọi là ‘lòng tốt vô điều kiện’. 

Trong thương giới, chỉ có lợi ích là vĩnh viễn tồn tại.

Dưới sự chèn ép ngấm ngầm từ Nghiêm thị ảnh nghiệp, bất cứ dự án nào của Tinh Thần ảnh thị cũng vướng vô vàn trở ngại. 

Việc sản xuất Kiếm Tiên lại càng khó khăn gấp bội. 

Công ty nội tình mỏng, chỉ có thể cắn răng chống đỡ. 

Nhân tâm bắt đầu dao động, không khí ngày càng căng thẳng.

Đúng lúc ấy, Cửu Ca lên sóng. 

Theo sát phía sau, tiến độ sản xuất của Kiếm Tiên cũng đã gần hoàn tất và ấn định ngày chiếu.

Trước khi hai bộ phim ra mắt, cư dân mạng đã sôi nổi bàn luận:

 “Cửu Ca và Kiếm Tiên đều là cổ trang tiên hiệp, toàn là dàn diễn viên lưu lượng nổi tiếng gần đây. Một bên là đại công ty Nghiêm thị ảnh nghiệp, một bên là công ty nhỏ vô danh. Mọi người nghĩ bộ nào đáng mong chờ hơn?”

 “Tất nhiên là Cửu Ca. Nghiêm thị ảnh nghiệp luôn bảo chứng chất lượng. Hơn nữa đây là IP chuyển thể, fan nguyên tác đông đảo. Kiếm Tiên là gì chứ? Công ty nhỏ làm ra, nội dung ai mà biết có đáng xem không?”

 “Tuy vậy… Khâu Hồng Quang đúng là có khí chất tiên nhân, thanh lãnh ngạo nghễ. Nhiễm Tinh diễn vai Ma Tôn thì hợp, chứ diễn tiên lại thấy sai sai.”

 “Đúng đó. Gương mặt Khâu Hồng Quang nhìn là thấy khí chất thoát tục. Còn ai đó... có trang điểm kiểu gì cũng không bằng Thu Thu nhà tôi tự nhiên trời sinh.”

 “Fan hai bên đừng cãi nhau nữa. Tôi thích Cửu Ca vì nguyên tác ngược đến đau lòng, kịch bản thâm tình, cảm động từ trẻ con đến người già.”

 “Tôi là fan Nhiễm Tinh, nhưng phải thừa nhận anh ấy không hợp kiểu nhân vật tiên khí phiêu phiêu đâu. Anh hợp kiểu cố chấp, âm u, diễn vai phản diện hoặc chính tà khó phân thì mới có màu.”

Khi fan của Nhiễm Tinh còn đang bị fan Khâu Hồng Quang áp đảo, chỉ một ngày sau, hai bộ phim lần lượt lên sóng trên hai đài truyền hình lớn.

Cửu Ca lên sóng trước một ngày.

Nghiêm thị ảnh nghiệp đã chuẩn bị sẵn marketing rầm rộ và hot search, vừa phát sóng đã chiếm trọn bảng xếp hạng:

#Cửu Ca phát sóng

#Khâu Hồng Quang Cửu Ca

#Khâu Hồng Quang diễn xuất

Toàn bộ nguồn lực đổ dồn để nâng đỡ Khâu Hồng Quang.

 “Aaaaa Thu Thu đẹp trai quá! Đúng là tiên quân trong mộng!”

 “Con tôi diễn xuất tuyệt vời, ánh mắt đều có hồn.”

 “Mở màn đã là cảnh ngược tàn sát lẫn nhau giữa nam nữ chính, quá đỉnh!”

 “Từ diễn viên đến chế tác đều chất lượng, chắc chắn là phim truyền hình xuất sắc nhất năm!”

Cùng lúc đó, anti-fan và thủy quân bắt đầu giẫm lên Kiếm Tiên không thương tiếc:

 “Phim của công ty rác, diễn viên là chuyên trị vai nam phụ ác độc, đạo diễn chỉ giỏi quay web drama, điểm đánh giá mới hơn 6, buồn cười thật!”

 “Nghe nói nam chính của Kiếm Tiên từng định rút vai, sẵn sàng bồi thường tiền vi phạm hợp đồng để được qua đây diễn nam phụ của Cửu Ca!”

 

Ngày hôm sau, Kiếm Tiên lên sóng. 

Nhưng đúng lúc ấy, Cửu Ca marketing vẫn đang hừng hực khí thế. 

Tất cả các hot search đều bị chiếm trọn, lượt xem cũng gấp đôi.

Đến giờ phát sóng, trước màn hình chỉ còn vài người đa phần là các blogger thu thập tài liệu chờ phê bình.

Bộ phim mở đầu bằng một ngôi làng nhỏ yên bình, mấy đứa trẻ đang chơi đùa vui vẻ.

 “Hay là ảo giác của tôi nhỉ… cảnh quay này nhìn thật ra phết, giống cảnh thật chứ không phải dựng CGI.”

 “Tiên hiệp là phải có cảm giác hư ảo thần tiên, chứ quay thật quá thì lại giống võ hiệp.”

 “Tôi đoán nam chính chính là một trong mấy đứa trẻ kia, cả làng sau đó sẽ bị diệt, rồi cậu ấy được tiên nhân cứu, bắt đầu con đường tu tiên trả thù...”

 

 

---

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play