Triệu Uyên bừng tỉnh, gương mặt đã ướt lệ. Ngồi ngẩn ngơ thật lâu, cậu ta phân không rõ đâu là mơ, đâu là thật.
Phải chăng mình là hoàng đế trong mộng, nắm thiên hạ trong tay? Hay là kẻ tàn phế hiện tại, thân tàn sức kiệt, chỉ còn chút hơi tàn?
Triệu Uyên không hiểu nhưng lại chợt hối hận đến xé lòng.
Xưa kia, cậu ta luôn nghi ngờ, oán hận, căm ghét Nhiếp Chính Vương, hận không thể diệt trừ cho hả giận. Nhưng sau giấc mơ ấy, sau những gì đã trải qua, cậu ta mới nhận ra. So với ngai vàng hoàng đế, có lẽ, điều Nhếp Chính Vương muốn hơn cả, chính là được mãi mãi làm tướng quân ở Thiên Môn Quan.
Trong điện tịch mịch không một bóng người. Triệu Uyên ôm chặt lấy chính mình, dáng vẻ như đứa trẻ sợ hãi, thần trí hoảng hốt. Trong mơ hồ, cậu ta dường như nhìn thấy Nhiếp Chính Vương đang thong dong bước đi giữa phố phường kinh thành, thân hình cao gầy tuấn mỹ, nổi bật như hạc giữa bầy gà.
Khóe miệng Triệu Uyên khẽ cong, ngay sau đó, một thiếu niên xuất chúng không kém xuất hiện bên cạnh Nhiếp Chính Vương. Hai người tay trong tay, vẻ lãnh đạm trên gương mặt kia dần tan biến, ánh mắt trở nên dịu dàng, giống như băng tuyết lạnh lẽo vạn năm hóa thành suối xuân róc rách, yếu ớt nhưng dai dẳng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play