Tuyết không tan một lần rồi hết. Nó tan từng lớp, từng mảng, từng ngày – đủ để tạo ra những vũng nước nhỏ lấp lánh ánh sáng, đủ để đôi bàn tay cứng đờ vì rét giá lại cầm được cuốc xẻng.
Từ một căn hang nhỏ ẩm thấp, Căn cứ Hy Vọng dần vươn vai thức giấc.
Họ bắt đầu dựng những căn nhà gỗ nhỏ bên ngoài lối vào – ban đầu chỉ là lán trại tạm, nhưng dần dần, nhờ những vật liệu cũ được mang về từ căn cứ cũ, nhờ bàn tay khéo léo của thợ mộc già trong bản, từng căn nhà đàng hoàng hiện ra.
Một trại chăn nuôi lớn được quy hoạch ngay dưới triền dốc gần suối. Những đàn gà, vịt, thỏ, dê sinh sôi nảy nở – lũ con chạy lon ton sau mẹ, bới đất, nhảy nhót, tạo nên âm thanh nhộn nhịp như tiếng chuông báo hiệu sự hồi sinh. Phía xa hơn, khu vườn thuốc với hàng chục loại cây quý – từ cây rừng bản địa đến những chậu nhỏ trồng lại từ hạt khô – bắt đầu bén rễ, xanh non.
An Nhiên thường xuyên cùng ông Tòng kiểm tra vườn thuốc, trao đổi cách phối hợp giữa y học hiện đại và dược liệu tự nhiên. Đám học trò nhỏ của Vy, Yến – giờ đã thành y tá tập sự – luôn rộn ràng bên các luống cây, bàn chuyện nước sắc, cách ủ rễ, nấu cao.
Mỗi người trong căn cứ đều có việc làm. Không ai được phép lười biếng. Minh và An Nhiên chính thức được cộng đồng bầu làm người đứng đầu. Họ không lấy danh “lãnh đạo”, chỉ là người giữ công bằng – chia việc, giữ luật.
Luật lệ đầu tiên được viết bằng tay trên một tấm gỗ to, treo ở cửa hang:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play