“Khi đứa trẻ đứng lên từ tuyết tan, lịch sử bắt đầu lại từ đầu…”
Mùa xuân đến bằng sự im lặng – không tiếng chim hót, không hoa nở rực rỡ – nhưng vẫn là mùa xuân. Đất mềm dưới chân. Không khí không còn rát buốt. Những hạt mưa đầu mùa rơi lên da thịt không còn đau nữa.
Trên cánh đồng từng là băng tuyết, giờ là màu xanh non trải dài bất tận.
An Nhiên đứng cạnh Minh, tay nắm tay, nhìn khu vực mới vừa dựng xong: khu chế biến thực phẩm, kho dự trữ được nâng cấp, và dãy nhà sinh hoạt cộng đồng. Một khu vườn hoa nhỏ đang được trồng bên lối đi – dù không phải để ăn, nhưng ai cũng bảo: cần có cái gì đẹp để ngắm, để sống không chỉ vì sống.
Họ không còn là những kẻ sống sót. Họ đã trở thành người kiến tạo.
Dân số căn cứ tăng lên gần 300 người. Một số là người lạc đến, xin được ở lại. Tất cả đều trải qua giai đoạn thử thách, lao động, và học cách sống chung. Không có chỗ cho ích kỷ hay yếu đuối nữa.
Trên sân đất, An Nhiên nhìn thấy Ánh Dương chập chững đi giữa cánh đồng tuyết vừa tan. Bóng đứa trẻ nhỏ nhắn nổi bật giữa trời nắng dịu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT