Từ ngày đầu cơn mưa tận thế trút xuống, đến khi mặt đất rung chuyển dưới chân, nhân loại đã không còn như xưa.
Nhưng nơi đây – trên một mảnh đất nhỏ vừa tách khỏi lục địa – vẫn có những người còn sống. Không chỉ là sống sót, mà là sống có ký ức, có tri thức, có yêu thương, và biết ngước lên bầu trời để chờ một ánh sao.
Từ căn hầm trú dưới biệt thự đến căn cứ Hy Vọng hôm nay, đã có bao giọt nước mắt rơi xuống đất khô, bao nắm tay siết chặt giữa bão gió, bao sinh mạng ra đời và mất đi.
Nhưng quan trọng hơn cả: họ đã không buông tay nhau.
Và chính điều ấy – hơn mọi loại vũ khí, mọi loại máy móc hay khoa học – đã giữ cho nhân loại một chỗ đứng sau ngày tận cùng.
Cơn địa chấn đêm qua đã xác nhận: căn cứ Hy Vọng giờ không còn thuộc về lục địa. Họ trôi dạt – giữa đại dương rộng lớn, mang theo ký ức, mầm sống, và một tương lai chưa có bản đồ.
Nhưng có lẽ… Hy Vọng chưa từng thuộc về mặt đất. Nó thuộc về trái tim.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT