Cơn hỗn loạn đi qua hơn tháng, để lại một vết thương không thể nhìn thấy bằng mắt thường, nhưng đè nặng trong lòng mỗi người. Những người vẫn v ngồi quanh bếp lửa đêm, dần chuyển chủ đề thành chuyện thời tiết, nước sạch hay rau trồng như trước . Họ im lặng lâu hơn, lắng nghe hơi thở nhau, như để chắc chắn người bên cạnh vẫn còn sống sót sau giấc mơ hoang tàn vừa qua.
Sáng hôm sau, An Nhiên rời giường từ rất sớm, lặng lẽ ghé qua khu y tế. Bé Mây đang được mẹ ru bằng một bài hát nhỏ, ông Tòng nằm nghiêng, vai bó bột, mắt nhắm mà không ngủ. Cô đứng một lúc, không nói gì, rồi rời đi.
Bên ngoài, Minh đang dọn dẹp tàn tích vụ cháy cùng Long và Đạt. Khói than vẫn âm ỉ dưới đống tro xám – là những gì còn lại của một phần kho lương thực. Một góc chuồng gà đã sụp, nhưng đàn gà con vẫn tụ lại bên con mực và đám chó canh gác. Lũ vật nuôi cũng biết sợ, nhưng chúng vẫn sống.
– “Chúng ta phải dựng lại từ đầu,” Minh nói, giọng trầm và dứt khoát.
An Nhiên gật đầu, lần đầu tiên không hỏi “bao lâu”, không hỏi “liệu có kịp không”. Cô chỉ hỏi:
– “Cần bao nhiêu người?”
Cuộc họp khẩn cấp diễn ra tại hốc đá lớn, nay đã trở thành nơi quyết định mọi điều hệ trọng. An Nhiên trải bản đồ hang ra giữa, chỉ rõ những khu bị thiệt hại, những tuyến an toàn vẫn còn giữ được, những chỗ cần gia cố. Minh phân công lại đội canh gác, tổ hậu cần, nhóm sửa chữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT