Trong lòng đất, nơi từng được gọi là Hy Vọng, ánh sáng leo lét từ đèn tự chế vẫn tỏa ra thứ ấm áp kỳ lạ giữa băng giá tận thế. Sau một ngày dài, mọi người đã ngủ yên. Trẻ em ôm nhau trong những chiếc chăn bông được may ghép bằng áo cũ, người lớn chia ca canh gác, vẫn còn chút cảnh giác sau vụ phát hiện hai nội gián đang bị giam riêng chờ xử lý.
Minh dặn các đội thay phiên trực. An Nhiên nằm ôm Ánh Dương, đứa bé đã lớn hơn một tuổi, ngủ ngoan trong vòng tay mẹ. Bên ngoài hang, nhiệt độ đã nhích dần lên 3–4 độ âm, đủ khiến những ai quen với giá lạnh cảm thấy dịu đi một chút.
Nhưng có thứ còn lạnh hơn cả tuyết — đó là lòng người.
Khoảng hai giờ sáng, một tiếng nổ nhỏ vang lên từ khu vực chứa dụng cụ phía cuối hang. Tiếng nổ không lớn, nhưng đủ làm cả cộng đồng choàng tỉnh. Những tia lửa bùng lên giữa bóng tối — lửa bén vào đống dầu và vải lau máy, tạo thành một đám cháy nhỏ nhưng đầy khói. Người canh gác hô lớn:
— Cháy! Có cháy! Kho kỹ thuật cháy rồi!
Người dân hoảng hốt lao dậy. Tiếng bước chân rầm rập vang khắp hang. Lửa được dập nhanh chóng, nhưng lực lượng bảo vệ bị phân tán. Mọi người vẫn còn xôn xao thì một tiếng còi dài và ngắt quãng vang lên từ trong bóng tối — tín hiệu đã hẹn trước.
Ngay lúc đó, từ cửa hang, mười mấy bóng người lao vào, nhanh như chớp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT