Từ những kẻ mình từng cưu mang, hiểm họa bắt đầu nhen nhóm…
Không khí trong hang những ngày gần đây không còn yên ổn như trước. Không phải vì lạnh, cũng chẳng vì thiếu ăn. Đó là một thứ cảm giác mơ hồ — như thể có ai đang thở quá mạnh sau lưng, như thể ánh mắt ai đó luôn len lén dõi theo khi ta quay đi.
Hai người đàn ông trong nhóm sống sót Minh từng cứu về từ vùng đồi phía Nam – tên Tân và Quý – càng lúc càng có những hành vi kỳ lạ. Họ thường lấy lý do kiểm tra các ngách hang để… đi lạc. Họ hay ở gần kho lương thực, nhưng lại chẳng hề được phân công việc gì liên quan đến hậu cần. Một vài người thì thầm rằng họ lén lút trò chuyện trong bóng tối, thì thầm những lời mà gió chẳng mang đi được.
Rồi một sáng, người phụ trách kho – chị Phượng – phát hiện ổ khóa có dấu hiệu bị cạy. Không ai mất gì, nhưng ổ khóa đã mòn lớp sơn mới, vết trầy còn mới tinh. Khi chị báo lại với An Nhiên, cô lặng người. Cô không nghi ngờ ai rõ ràng, nhưng một nỗi bất an lặng lẽ lắng xuống như lớp tro phủ kín hang động.
Minh ngay lập tức cho kiểm tra các vật tư quan trọng. Không mất gì. Nhưng chính điều đó lại càng khiến anh lo lắng hơn. Có cảm giác như… ai đó không cần lấy gì cả. Họ chỉ cần thông tin. Và thông tin — trong một thế giới tận thế — là thứ còn nguy hiểm hơn cả thuốc súng.
Minh ngồi trầm ngâm rất lâu trong gian điều hành nhỏ. Gương mặt anh lặng như đá. Khi An Nhiên bước vào, cô nhẹ nhàng ngồi xuống cạnh anh, không nói gì. Chỉ một lúc sau, cô mới khẽ cất lời:
– Anh tin vào trực giác của mình không?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play