Phượng Uyên dường như cảm nhận được ánh mắt của Diêm Tiểu Huỳnh đang lướt qua bên tai mình, bèn khẽ nghiêng đầu, đối diện với ánh nhìn của nàng.
Khi hắn nghiêng mặt, sống mũi cao thẳng gần như chạm vào Diêm Tiểu Huỳnh. Lúc này, nàng mới nhận ra rằng mình đã nhìn chằm chằm hắn quá lâu, e rằng có phần không ổn.
Tuy nhiên, Diêm Tiểu Huỳnh không hề có ý định thu hồi ánh mắt. Nàng vốn không phải người dễ chịu thua, liền thẳng thắn hỏi: “Sao tai ngươi lại đỏ như vậy?”
Phượng Uyên thật sự không biết lý do.
Hắn chỉ cảm thấy trên lưng mình như đang nâng một đám mây mềm mại, mang theo hương thơm dịu nhẹ, ấm áp, dán sát vào lưng hắn. Cổ hắn lại cảm nhận được hơi thở nhẹ nhàng, mang theo chút hương thơm thoang thoảng, như đang thiêu đốt.
Tâm trí hắn bị hai cảm giác này kéo căng, khó tránh khỏi có chút thất thần. Hắn bất giác nhớ lại khoảnh khắc vừa rồi, khi hai người diễn trò, ôm nhau thân mật. Vậy mà kẻ khởi xướng lại vô tư hỏi hắn tại sao tai lại ửng hồng?
Nhìn khuôn mặt nữ lang ra vẻ vô tội, Phượng Uyên không như nàng mong muốn mà lúng túng quay đi. Thay vào đó, hắn chăm chú nhìn vào đôi mắt sáng ngời mỗi khi nàng trêu chọc người khác, bình thản hỏi: “Ngươi… thích trêu chọc người khác như vậy sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play