Trong hộp gỗ là mấy tấm ngân phiếu, đó là gia sản mà Diêm Tiểu Huỳnh cùng phụ thân tích cóp nhiều năm.
Để huynh trưởng an tâm, nàng giao toàn bộ cho Phượng Tê Nguyên.
Phượng Tê Nguyên có chút lúng túng tiếp nhận, khóe mắt lại vì lời nói của Diêm Tiểu Huỳnh mà ươn ướt.
Diêm Tiểu Huỳnh hiểu rằng, một con chim bị giam trong lồng son, khi lần đầu rời khỏi lồng giam, lòng khó tránh thấp thỏm bất an. Nàng nhẹ nhàng lau nước mắt cho huynh trưởng, dịu giọng nói: “Đời người, bỏ đi những năm tháng đầu và cuối, chỉ còn lại vài chục năm ngắn ngủi. Huynh trưởng, huynh nỡ lòng cam chịu bị giam cầm trong hoàng cung không người thân, mặc người khác sắp đặt sinh tử sao? Ngoài cung, non nước hùng vĩ, tuy không dám nói mọi nơi đều là đường bằng phẳng, nhưng mỗi chốn đều có những cảnh sắc riêng, liễu ám hoa minh. Cách sống của con người cũng như lên sân khấu diễn tuồng, võ sinh hay hoa đán, mỗi người đều có lối đi riêng. Nhưng một khi đã chọn, khó mà thay đổi được. Huynh trưởng so với những người ngoài kia may mắn hơn, vẫn còn cơ hội lựa chọn. Vậy hà tất không thử một lần?”
Nghe những lời này, Phượng Tê Nguyên trong lòng chua xót khôn nguôi. Muội muội nói nhẹ nhàng như gió thoảng, nhưng một đứa nhỏ sáu tuổi phải quỳ giữa đường phố, như mèo chó mặc người chọn lựa, chỉ vài lời ngắn ngủi ấy đã ẩn chứa một tuổi thơ đau đớn bất lực đến nhường nào? Mà tất cả những điều này, đều do Thang Hoàng hậu gây nên…
Một nữ lang cùng tuổi với mình, vì cứu mình mà không màng tất cả, mạo hiểm vào cung, đây là sự dũng cảm mà Phượng Tê Nguyên không thể tưởng tượng nổi, lại vô cùng ngưỡng mộ.
Hắn còn có phụ thân ruột thịt, đang ở nơi xa chờ hắn…
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT