Mộ Hàn Giang hôm nay hiếm hoi ban phát chút thiện tâm: “Điện hạ, ngày thường ngài vẫn nên…”
Lời nói của vị Mộ công tử này thường ngày vốn dĩ sắc bén, hiếm khi ấp úng như thế. Diêm Tiểu Huỳnh không khỏi tò mò, khẽ nghiêng đầu, cười hỏi: “Mộ công tử sao lại ngập ngừng? Có điều gì không thể nói thẳng với cô?”
Mộ Hàn Giang khẽ cười, rồi nghiêm túc nhắc nhở: “Ngày thường nếu không có việc gì, điện hạ vẫn nên giữ khoảng cách với Đại hoàng tử. Huynh hữu đệ cung, như vậy sẽ tốt hơn.”
Diêm Tiểu Huỳnh càng thêm hiếu kỳ, nghiêng đầu hỏi: “Sao Mộ công tử lại nói vậy? À, đúng rồi, cô thấy Đại hoàng huynh dường như cũng chẳng mấy thân thiện với ngươi. Không lẽ trước đây hai người từng có mâu thuẫn?”
Mộ Hàn Giang biết Thái tử khi ấy còn nhỏ, có lẽ không nhớ rõ hình ảnh vị Đại hoàng huynh này lúc phát bệnh trông đáng sợ thế nào. Hơn nữa, ngay cả khi không phát bệnh, tính cách của hắn ta cũng không phải dạng dễ gần.
Nếu không phải năm xưa hắn đi theo mẫu thân, tận mắt chứng kiến Phượng Uyên trong cơn điên dại dìm Phượng Tê Nguyên yếu ớt xuống nước, có lẽ hắn đã chẳng nhiều lời nhắc nhở Thái tử.
Thái tử trẻ tuổi này trông mảnh mai, dù có chút mưu mẹo, nhưng làm sao chống lại sức mạnh khủng khiếp của Phượng Uyên khi nổi cơn điên?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play