Phượng Uyên bị Diêm Tiểu Huỳnh mắng đến đầu óc quay cuồng, vậy mà vẫn giữ được vẻ điềm tĩnh hiếm có.
Nghe nàng hỏi vì sao mình lại xuất hiện trên vách núi, hắn khẽ cúi đầu, giọng trầm thấp đáp: “Do cung nữ của ngươi quá vội vàng, không tính toán thời gian cẩn thận, sớm đi đưa di thư cho người khác xem.”
Hóa ra, mọi chuyện hôm nay phần lớn hỏng bét là vì Giám Hồ.
Dù Diêm Tiểu Huỳnh đã chu đáo viết trong di thư, khẩn cầu phụ hoàng đừng vì chuyện này mà trách tội cung nhân, tránh để nàng thêm tội nghiệt, dưới cửu tuyền khó được an nghỉ.
Nhưng Giám Hồ lại nghĩ, nếu để Thái tử mất tích quá lâu mà không phát hiện, nàng ta thân là cung nữ cận thân khó tránh khỏi tội thất trách.
Vì vậy, trong lúc nóng vội, nàng ta chẳng thèm đếm xỉa thời gian, đã vội vã đem di thư giao cho Diệp tướng quân trước giờ dự định.
Nào ngờ, Diệp tướng quân còn chưa kịp đọc xong, Phượng Uyên đang ở trong soái doanh đã giật lấy lá thư, lướt qua nhanh như gió. Sau khi đọc, hắn lập tức như mũi tên rời cung, phi ra ngoài, cưỡi ngựa lao thẳng lên vách núi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play