Contact: https://www.facebook.com/fionashere29/
📍Bản Dịch Được Up Tại TYT, Vui Lòng Không Reup.
📍Đọc truyện không hợp gu xin click back, không nói lời cay đắng, không so sánh với truyện khác vì editor bị yếu tim
📍Sốp đăng truyện theo gu (nam9 chiếm hữu bịnh bịnh), bộ này chưa đọc chương nào nhưng thích văn án nên đào luôn =))
📍Vừa làm vừa đọc nên có thể xảy ra sai sót trong quá trình làm, góp ý nhẹ nhàng giúp sốp ạ
Chuyển Ngữ: Fiona
Số chương: 54
--VĂN ÁN--
【Nam chính biến thái, yêu đến mất não, âm u lẩn khuất, vừa điên vừa chó】
Tổ tiên hai nhà Tư gia và Tiêu gia từng có mối giao tình vào sinh ra tử.
Hai nhà quan hệ tốt đẹp, qua lại thân thiết.
Thánh thượng một ngày nọ trong một thoáng nghĩ thông suốt, hạ chỉ tứ hôn, muốn hai nhà đã thân lại càng thêm thân.
Phụ mẫu của Tư Cẩm vui như trẩy hội, tựa như mồ mả tổ tiên bốc khói xanh1.
Chỉ có Tư Cẩm là uất nghẹn một bụng lời đại nghịch bất đạo mà chẳng dám nói ra.
Cuối cùng chỉ có thể hậm hực thốt lên một câu "Con không gả", lại khiến mẫu thân nàng cầm khăn tay đẫm lệ, phụ thân nàng ôm thánh chỉ thở dài.
Tư Cẩm không còn cách nào khác, đành phải căng da đầu tìm đến Tiêu Vanh.
Sau cùng, với điều kiện khó hiểu do Tiêu Vanh đưa ra là phải đóng giả một đôi phu thê ân ái trước mặt người khác, hai người đã thuận lợi đạt thành thỏa thuận hợp tác.
*
Sự việc cuối cùng vẫn bị bại lộ.
Việc tứ hôn vô lý của Thánh thượng là do Tiêu Vanh cầu xin.
Lý do phải đóng giả phu thê ân ái là do Tiêu Vanh bịa đặt.
Ngay cả những vật thân mật của nàng cứ mất đi hết lần này đến lần khác, cũng là do Tiêu Vanh trộm.
Tất cả mọi chuyện, toàn bộ đều do một tay Tiêu Vanh sắp đặt.
Hắn lừa gạt nàng, tính kế nàng, uy hiếp nàng, thề phải cưỡng ép giữ nàng lại bên mình mãi mãi.
Tư Cẩm tức tốc bỏ trốn trong sợ hãi.
Nào ngờ lại gặp phải chuyện không may ở bên ngoài, sau khi thoát hiểm thì mất đi ký ức.
Khi tỉnh lại, Tư Cẩm nhìn thấy một gương mặt hoàn toàn xa lạ.
Nàng hỏi hắn: "Ngươi là ai?"
Người nọ nói với nàng: "Ta là phu quân của nàng, nàng không nhớ sao?"
Tư Cẩm bất an rụt vai, mờ mịt lắc đầu.
Vẻ hưng phấn dâng lên trong đáy mắt, nhưng đã bị hắn dùng nét bi thương che lấp đi toàn bộ.
Hắn kéo nàng đến trước mặt mình, ôn tồn dỗ dành: “Đừng sợ, ta sẽ cùng nàng từ từ nhớ lại.”
Một câu tóm tắt: Bị một tên trà xanh âm u quấn lấy
Lập ý: Chấp nhất không bỏ