Trần đại phu ngẩn người, đối với sự nghi hoặc của Lục Thư Ngôn, ông cảm thấy vô cùng kinh ngạc. “Ngài không biết sao?” Ông dừng lại một chút, nhìn nam nhân trước mặt với sắc mặt trắng bệch như tờ giấy, rồi tiếp tục nói: “Hôm qua, quận chúa mời ta đến xem bệnh. Sau khi bắt mạch, ta mới biết quận chúa không hề mắc bệnh, mà là đang mang thai. Quận chúa… quận chúa… thế mà không nói với ngài sao?”
Thân hình mảnh khảnh của Lục Thư Ngôn khẽ run lên, đầu óc đau đớn tột cùng, môi mấp máy nhưng không thốt nổi một lời.
“Chẳng lẽ không có ai khác nói cho ngài biết sao?” Trần đại phu hỏi tiếp.
Lục Thư Ngôn thầm nghĩ, còn ai khác nữa đâu? Tối qua, hắn đến, nhưng không ai hay biết chuyện hắn đã trở về.
Đầu óc Lục Thư Ngôn đau nhức dữ dội. Hắn nhắm mắt lại, trong tâm trí hiện lên hình ảnh Triệu Hành Nhạc tối qua, đôi môi mấp máy như muốn nói gì đó. Nhưng nàng làm sao có thể thốt nên lời? Thứ hắn hạ vào chén thuốc chính là độc dược.
Thực ra, việc Triệu Hành Nhạc trụ được lâu đến vậy đã vượt ngoài dự liệu của hắn.
Lục Thư Ngôn dường như không nghe rõ lời Trần đại phu nói, gương mặt mờ mịt, trắng bệch như tờ giấy. Hắn lẩm bẩm: “Nàng muốn nói gì với ta… Nàng định nói gì cơ chứ…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT