Triệu Hành Nhạc nở nụ cười rạng rỡ với Lục Thư Ngôn, không hề nhận ra nét khác lạ trên gương mặt hắn. Nàng vui vẻ đáp: “Được.”
Lục Thư Ngôn bưng chén thuốc bước vào phòng, nhẹ nhàng khép cửa lại. Hắn cẩn thận đặt chén thuốc lên bàn, ánh nến mờ ảo chiếu lên gương mặt, làm nổi bật làn da trắng nhợt đến đáng sợ. Một luồng khí lạnh từ người hắn tỏa ra, khiến không gian như thêm phần u ám. Triệu Hành Nhạc ngập ngừng giây lát, cuối cùng vẫn lên tiếng hỏi: “Chàng làm sao vậy? Trong cung xảy ra chuyện gì sao? Sắc mặt chàng sao lại khó coi đến thế?”
Lục Thư Ngôn khẽ khựng khóe môi, im lặng một lúc lâu mới đáp: “Không có chuyện gì, chỉ là bên ngoài quá lạnh.”
Trong cung quả thật không có chuyện gì lớn xảy ra. Chỉ là lúc nghỉ ngơi, vài người ở Hàn Lâm Viện trò chuyện, nhắc đến thúc phụ của hắn và cả gia đình họ. Khi ấy, nhà thúc phụ bị xét nhà, không ít người đã bỏ mạng. Lục Thư Ngôn khi đó còn mơ hồ, ký ức rối bời, nên không rõ sau này mọi chuyện ra sao. Hắn bèn hỏi thêm vài câu.
Chẳng ngờ, có người buột miệng nói: “Tiểu cô nương nhà Lục gia chết thật thảm, bị đâm mấy nhát dao, cũng không biết kẻ nào ra tay. Tử trạng của nàng ấy quả là kinh hoàng.”
Lời ấy như lưỡi dao sắc lạnh, khiến Lục Thư Ngôn cảm thấy cả người như rơi vào hầm băng.
Ba tháng qua, những ngày tháng yên bình đã khiến hắn dần quên đi mục đích ban đầu. Hắn suýt nữa quên mất bộ mặt thật của Triệu Hành Nhạc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play