Đỗ Thiên Thiên quay lưng về phía Dung Tuyên, hừ nhẹ một tiếng, giọng mang chút giận dỗi: “Ngươi còn biết ta đang giận sao?”
Mấy ngày qua, thấy hắn vẫn thản nhiên như không, nàng còn tưởng hắn chẳng nhận ra nàng đang bực bội.
Dung Tuyên khẽ cười, giọng trầm thấp khiến vành tai nàng ngưa ngứa: “Biết chứ. Vì thế ta càng cẩn thận hơn trong mọi việc, chỉ sợ chọc giận nàng, nàng sẽ không thèm để ý đến ta nữa.”
Vừa nói, hắn vừa động tay, chẳng chút ngượng ngùng mà cởi y phục của nàng. Đỗ Thiên Thiên tức giận xoay người lại, đôi mắt tròn xoe lấp lánh trong bóng tối, trừng thẳng vào hắn, oán trách: “Sao ngươi chẳng biết hối lỗi gì cả?”
Lần trước, khi nàng nhắc đến chuyện đó, hắn lại cho rằng mình chẳng làm gì sai.
Thật khiến người ta tức chết!
Dung Tuyên nào dám không chiều theo ý nàng. Trải qua một lần vấp ngã, hắn đã khôn ngoan hơn. Ở trước mặt Đỗ Thiên Thiên, nếu quá cứng rắn, kẻ chịu thiệt chỉ có thể là hắn. Nàng là người ăn mềm không ăn cứng, nếu cứ cố chấp đối đầu, chắc chắn nàng sẽ khiến hắn phải hối hận.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT