Đỗ Thiên Thiên hất cả ly rượu vào mặt Trần Khuyết Dư, khiến hắn ướt nhẹp từ đầu đến chân. Nước rượu lạnh lẽo chảy từ tóc xuống, lướt qua gương mặt lạnh lùng, cứng rắn của hắn, rồi nhỏ giọt xuống nền đất.
Dẫu sao, hắn cũng là người từng lăn lộn nhiều năm trên quan trường, đã quen với sóng gió. Dù ánh mắt có phần lạnh băng, vẻ mặt của hắn vẫn giữ được sự ôn hòa, không để lộ chút sơ hở nào.
Đám quý phụ ngồi quanh bàn tiệc đều kinh ngạc đến ngây người. Nam nhân trước mặt này là đại quan chính tam phẩm, lại còn là hầu gia của Quốc công phủ! Vì quá đỗi sững sờ, không ai dám tiến lên đưa khăn cho Trần Khuyết Dư lau mặt.
Đỗ Thiên Thiên sau khi hất ly rượu, trong lòng cảm thấy sảng khoái vô cùng. Nếu vừa rồi thứ được nhét vào tay nàng không phải ly rượu mà là con dao, có lẽ nàng đã chẳng ngần ngại đâm thẳng vào hắn ngay tức khắc.
Sau nhiều năm chung sống phu thê, Đỗ Thiên Thiên hiểu rõ Trần Khuyết Dư. Nàng chỉ cần nhìn vào đôi mắt đen sâu thẳm đang chăm chú nhìn mình, cùng những ngón tay buông thõng bên hông siết chặt, là biết ngay trong lòng hắn đang tức giận đến mức nào.
Cũng phải thôi, một nữ nhân xuất thân ti tiện như nàng, lại dám trước mặt bao người hất rượu vào mặt hắn, sao hắn có thể không tức?
Bị ánh mắt lạnh lùng của Trần Khuyết Dư nhìn chằm chằm, Đỗ Thiên Thiên bất giác cảm thấy hoảng hốt. Nàng chợt nhận ra mình đã quá manh động. Giờ đây, nàng không còn là nương tử của hắn, cũng chẳng còn tư cách để công khai tranh cãi hay động thủ với hắn như trước kia.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT