Ba người cùng bước vào trong tiệm, Đường Nguyệt vừa thấy chiếc chuông đặt trên chiếc bàn gỗ tròn liền thở dài: "Vừa rồi ta quên mất, đáng lẽ phải tiện tay treo chuông luôn." Giờ nhà không có thang, trước đó nàng định nhân lúc thợ mộc chuyển thang sang thì mượn để treo chuông nhưng vui vẻ quá mà quên mất, giờ chỉ còn cách sang hàng xóm mượn tạm một cái.
"Để ta treo lên cho."
Một giọng nói sang sảng, trong trẻo vang lên. 
Đường Nguyệt quay người nhìn lại, kinh ngạc hỏi: "Sao huynh lại đến sớm vậy?"
Tô Dật Tiêu xách theo hai túi đồ: "Ta thấy ở võ quán cũng không có việc gì làm nên không bằng tới đây trước xem xét tình hình, đỡ cho đến lúc đó lại luống cuống tay chân."
Hắn nhìn cái chuông trong tay Đường Nguyệt: "Ta treo lên nhé?"
"Ừm." Đường Nguyệt đưa lục lạc cho hắn.
Tô Dật Tiêu tiện tay đặt hai túi đồ lên bàn, đi tới cửa, nhìn thấy chuông vấn an còn chưa treo lên, dáng người nhẹ nhàng, dùng khinh công nhảy lên, treo chiếc chuông vào góc dưới bên phải của tấm bảng hiệu.  
Gió nhẹ thổi qua, chiếc chuông liền phát ra âm thanh trong trẻo dễ nghe, lá thiệp đỏ có bốn chữ “Bình an vui vẻ” theo gió bay bay, trông vừa vui mắt lại dễ thu hút ánh nhìn của người đi đường.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play