Sáng nay Chu đại nương mang theo đồ vật đáng giá duy nhất trong nhà chạy đến chợ.
Bà ấy từng nghe người cùng thôn nói, muốn cầm đồ thì phải tới tiệm cầm đồ Đường gia ở ngoại ô kinh thành. Giá cả cũng nhỉnh hơn một chút so với những tiệm cầm đồ ở kinh thành, còn không cần phải tốn sức chạy xa. Chỉ là dạo gần đây nghe nói chưởng quỹ của hiệu cầm đồ Đường gia qua đời, không biết tiệm còn mở cửa hay không, nên lần này bà đến thử vận may.
Đến ngoại ô kinh thành, trước tiên Chu đại nương đến tiệm trang sức hỏi chưởng quỹ có thu mua cây trâm đỏ của mình hay không. Đối phương chỉ liếc qua một cái rồi báo giá, nói dù có mang vào trong thành thì cũng chỉ được giá đó, nếu bà đồng ý thì họ sẽ thu.
Chu đại nương cười tạ ơn, mặc kệ ánh mắt ghét bỏ của đối phương mà xoay người đi về hướng hẻm Thanh Phong.
Nhìn thấy cờ xí màu trắng treo bảng hiệu, Chu đại nương đi qua nhìn không đọc rõ chữ. Chuông gió kêu leng keng, cửa cũng đang mở, bà quay sang hỏi người bán hàng ở quầy hàng bên cạnh: "Tỷ tỷ, đây là hiệu cầm đồ Đường gia sao?"
Người bán hàng rong nói: "Đúng rồi, ngươi đến cũng thật khéo, hôm nay tiệm vừa mới mở lại. Có điều hình như đã đổi tên rồi… cái gì mà 'Cầm đồ Như Ý' ấy."
Mọi người cũng thấy thật mới mẻ, cái tên này là do một đứa trẻ biết chữ nói lại cho bọn họ nghe.
"Ôi, cảm ơn tỷ." Chu đại nương bước vào trong tiệm.
Mấy người bán hàng rong còn đang nói chuyện.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT