“Hòa ca nhi, khi nào rảnh thì qua bên nhà cũ đem cây hoa quế kia dời về đi.”
Nhà cũ bên kia vốn đã mượn hai người tới làm giúp — một là Hứa Thiều Xuân, một là một quả phụ trong thôn.
Trước đó, khi thương lượng việc mở cửa hàng gia cầm mới, hai người đã bàn bạc ổn thỏa sẽ đặt tên là Trương thị gia cầm hành, Trương Phóng Viễn liền đích thân đến nhà cũ xem xét một lượt.
Hắn bỏ ra một ngày công sức, đập thông hơn nửa bức tường, giữ lại một gian phòng có thể dùng để ở tạm, còn lại là hai gian lớn thông nhau, làm thành phòng chính. Một gian dùng nuôi gà vịt, gian còn lại dùng để chăm sóc gà vịt con.
Nhà cũ sau khi đập sửa, vốn dáng vẻ ở của con người nay đã thành lộn xộn, chẳng còn ra hình dáng nhà cửa. Trương Phóng Viễn đứng giữa sân, không khỏi thở dài một tiếng. Dù sao cũng là nơi từng sống bao năm, trong lòng vẫn có đôi chút luyến tiếc.
Nhưng hắn không phải người hay chìm đắm trong chuyện cũ. Nhà cũ này giờ để trống cũng uổng, chi bằng tận dụng cải tạo thành chuồng trại, vừa tiết kiệm, vừa có ích. Nếu không dùng tới, để lâu sớm muộn gì cũng đổ nát.
Cũng không có gì khiến hắn tiếc nuối, chỉ là trong sân có một cây hoa quế to, cỡ ba nắm tay chụm lại, là do cha hắn năm xưa trồng, nhìn vào vẫn có chút lưu luyến.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT