Hứa Hòa nằm trên giường nghỉ tạm, đầu óc trống rỗng, theo bản năng nói: “A?”
Trương Phóng Viễn nhìn người kia chẳng hiểu gì, liền ôm chầm lấy eo Hứa Hòa, kéo người đang nằm nghiêng dậy, chìa bàn tay to rộng ra cho Hứa Hòa xem: “Ta nói hắn sờ mu bàn tay ta!”
Hứa Hòa chau mày, nghiêm túc hỏi: “Vậy hắn sờ huynh làm gì?”
Trương Phóng Viễn trừng to mắt, chống tay diễn lại cảnh vừa nãy lúc uống canh: “Em nói xem hắn sờ ta làm gì! Nhất định là trong lòng có ý đồ xấu với ta!”
Hứa Hòa nhíu chặt mày lại, nghĩ đến Văn Tử đã vào nhà được một thời gian, khoảng thời gian này làm việc cần cù, nói năng ít, hắn trước kia cũng từng quan sát cẩn thận, thấy cũng giống như Võ Tử, rất thành thật, mới yên tâm cho ở lại.
“Có khi nào là hiểu lầm không?”
Trương Phóng Viễn đúng là không hiểu phong tình thì thôi, nhưng dù sao cũng từng lăn lộn trong hoa lâu, ban đầu còn hiểu lầm Hứa Hòa đưa canh cho hắn là có ý, về sau hai người còn lên giường với nhau, giờ đến nước này mà còn không rõ thì đúng là đầu óc có vấn đề.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT