Sau khi lão nhị Quảng gia bị bắt, người trong thôn thấy Trương Phóng Viễn lại thân thiện lên, gặp mặt còn chào hỏi, thậm chí có người còn khen hắn tài giỏi bắt được trộm, với chuyện trước kia thì ngậm miệng không nói, xem như chưa từng xảy ra.
Trương Phóng Viễn cũng chẳng buồn đáp lại. Nhưng khiến hắn hơi ngạc nhiên là, sau vụ kiện cáo, đại bá hắn lại sai tứ bá đem sang một tảng sườn heo, nói là để cảm ơn vì đã giúp lấy lại đồ bị mất.
Hắn không khách sáo, dứt khoát nhận lấy, còn thuận miệng nói rõ: về sau nếu muốn cảm ơn, cứ bảo đại bá tự mình đến, đừng bắt tứ bá làm người điều giải thay nữa.
Hai ngày sau, hắn lại lên thành một chuyến.
“Măng mùa đông đây! Măng mới hái, giòn ngọt!”
“Măng đặc ruột, giá phải chăng, mau lại mua!”
Trương Phóng Viễn khoanh tay đứng dưới mái lều phía tây chợ, nhìn Hứa Hòa đang rao hàng. Người này ở trong thôn thì ít nói, làm gì cũng cắm đầu không hé nửa lời, vậy mà lúc bán hàng lại không hề rối tay chân, đón khách mau lẹ, lời lẽ đon đả, chẳng mấy chốc đã có phụ nhân bán đồ ăn xách rổ đi tới hỏi mua.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT