Trương Phóng Viễn nghe tiếng động lạ, biết có chuyện chẳng lành, vội khoác thêm áo chạy từ buồng trong ra, xuyên qua trung đường mở cửa lớn. Một luồng gió lạnh ập thẳng vào phòng, kéo theo làn mưa phùn cũng theo đó bay vào.
Hắn bất chấp gió lạnh, ngay cả nón cói cũng chưa kịp đội, lập tức lao thẳng ra sân trong mưa.
“Làm bậy! Ngươi còn chưa chịu dừng tay!”
Tiếng đồng la loảng xoảng vang lên giữa cơn mưa đêm. Tiếng động ầm ĩ khiến người trong thôn lần lượt thức giấc, ánh đèn trong từng nhà dần dần sáng lên, tiếng mở cửa vang rền khắp nơi.
Trương Phóng Viễn nghe tiếng kêu quen quen, nhưng trong màn mưa tối đen, dù có đốt đuốc cũng chẳng thấy được gì, đành phải mò mẫm đi theo tiếng động.
Giữa mưa đêm, tiếng hét kia mỗi lúc một gần, kèm theo đó là tiếng trẻ con khóc oe oe: “Phóng Viễn! Mau đi giúp đại bá đuổi theo đi! Có trộm vào nhà rồi!”
Trương Phóng Viễn nhíu mày: “Đại bá?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT