Nghĩ đến việc đổi phương pháp chế giấy, Ngụy Nhược Cẩn lập tức mở hệ thống cửa hàng. Mấy hôm trước, hắn từng nhận được thông báo của hệ thống, nhưng lúc ấy bận rộn không để tâm, nay mới nhớ ra. Dựa vào những lần trước, tích phân lần này hẳn cũng không ít.
Trước mắt, tổng cộng có một ngàn năm trăm điểm, trong đó năm trăm là hắn giữ lại từ trước; vừa hay đủ để đổi phương pháp chế giấy, còn dư năm trăm.
Thợ thủ công được nghỉ một ngày, song dường như chẳng ai muốn ra ngoài, càng không ai đến tìm Thượng quản gia lĩnh bạc.
Lận Hành cũng chưa vội tới Thứ sử phủ, đợi ý chỉ ban xuống rồi đi cũng không muộn. Nhớ lời gia gia từng nói “Thứ sử phủ còn khí phái hơn Tây Bắc Vương phủ” nay hắn đã có thể đường đường chính chính bước vào.
Vừa khéo, Tây Bắc Vương phủ vẫn cần chỗ đặt dược liệu cho A Cẩn, lại phải giữ cả nhóm thợ thủ công cho y. Nếu dọn sang Thứ sử phủ, đổi bảng hiệu thành Tây Bắc Vương phủ, không chỉ tiết kiệm một khoản bạc lớn, mà còn rộng rãi hơn để A Cẩn dùng.
Giờ khắc này, hắn vừa kiểm tra lại điền trang, vừa hỏi thăm nơi thích hợp để dựng xưởng giấy bởi Ngụy Nhược Cẩn nói muốn tự mình chế giấy. Hắn muốn làm, liền đem mọi việc giao hết cho Lận Hành, còn bản thân lại dẫn Thang Mặc vào núi hái thuốc.
Lận Hành thầm thở dài, người này hoàn toàn không biết, hắn chỉ muốn được ở cạnh thêm đôi ba canh giờ. Đợi tới lúc hắn bận luyện binh, muốn gặp nhau e rằng càng khó.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT