Địch Dung liếc nhìn Lận Hành, rồi hỏi lại:
“Ý tứ là, số lương thực này, ta phải tự mình xử lý, đến lúc ấy lại trả hắn một xe, phải chăng?”
“Công tử chính là phân phó như vậy.” Hồ Kỳ cúi đầu đáp.
“Được rồi, cho người chở vào đi, chở vào đi.”
Hồ Kỳ lúc này mới thở phào, trong lòng nhẹ nhõm không ít. May mắn lão tướng quân không nổi giận, bằng không hắn thật sự không biết nên ứng đối thế nào. Hắn dẫn xe vào trong doanh, dỡ lương thực xuống, đang muốn cáo lui thì lại bị gọi giật lại.
“Ngươi tính cứ như vậy mà đi sao? Lương thực này xử trí thế nào, ngươi chẳng phải nên nói rõ một chút?” Địch Dung hỏi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play