Ngay từ khoảnh khắc Lý Toản bước vào cung điện, trong lòng hắn bỗng nhiên cảm thấy bất an, như thể có điều gì đó khiến trái tim hắn siết chặt một cách khó hiểu.
“Nàng đâu rồi?” Hắn đưa mắt nhìn quanh, nhưng không thấy bóng dáng Thích Ngọc. Cảm giác mất mát và lo lắng trào dâng, rõ ràng đến mức khiến hắn không thể nào phớt lờ.
“Hoàng thượng,” Vương Lâm vội vàng lên tiếng, “Phu nhân nói muốn trở về phủ. Nô tài… nô tài đã sai người chuẩn bị kiệu đưa phu nhân đi.”
Nhận thấy ánh mắt sắc lạnh của Lý Toản quét tới, Vương Lâm vội vàng bổ sung: “Phu nhân còn để lại một lá thư cho ngài.”
Lý Toản khựng lại, như thể không tin rằng Thích Ngọc lại có thể làm điều này. Hành động để lại thư chẳng giống phong cách của nàng chút nào.
“Đưa thư cho trẫm.”
Khi thốt ra câu này, giọng điệu của nam nhân đã dịu đi đôi chút, khiến Vương Lâm âm thầm thở phào nhẹ nhõm. Có vẻ như quyết định để phu nhân lưu lại một lá thư quả nhiên là đúng đắn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play