Tuy Hoằng An Đế chưa phong vương cho hai hài tử kia, nhưng chỉ riêng dòng họ và thân phận của bọn chúng, tương lai đã có thể rơi vào tình thế vô cùng khó xử, nhất là tiểu nam hài.
Ngày sau nếu cùng các hoàng tử trong cung lớn lên, dòng họ lại tương đồng, nếu gặp kẻ hữu tâm châm ngòi ly gián, chỉ e dù Hoằng An Đế có lòng dạ khoan hậu, cũng khó tránh sinh ra khúc mắc.
Nay cho hai hài tử theo họ mẫu thân, từ dòng họ mà tách biệt với hoàng tử công chúa, thoạt nhìn là hành vi cuồng vọng, nhưng kỳ thực là cách giữ mình, tránh cho hai hài tử ngày sau trở thành cái đinh trong mắt, cái gai trong thịt của hoàng thất.
Khi Hoằng An Đế nghe tin, cũng lấy làm kinh ngạc. Không ngờ Tần Chiêu cùng Sở Nghị lại dứt khoát đến vậy, quyết đoán làm ra lựa chọn ấy. Ngài thậm chí trong lúc nhàn thoại còn trêu ghẹo hỏi Sở Nghị, có phải lo sợ ngày sau mình sinh lòng kiêng kị với hai hài tử.
Sở Nghị nghiêm túc đáp rằng:
“Thần theo bệ hạ chinh chiến sa trường, bệ hạ tận mắt chứng kiến thần từng bước đi đến ngày nay, chưa từng nghi kỵ, còn yên tâm lưu thần ở bên mình, vậy sao lại phải kiêng dè hai hài tử còn đỏ hỏn, sinh trưởng trong nhung lụa, không có công lao gì với thiên hạ?”
“Hài tử theo họ mẫu thân là ý của quận chúa. Nàng nói thần là tự mình nỗ lực mới được như hôm nay, hai đứa nhỏ chưa từng trải qua khổ sở, lại chưa có công trạng gì, sao có thể yên tâm ngồi hưởng vinh hoa? Nuôi dưỡng tốt đã là may mắn, nếu để bọn chúng mang họ hoàng gia, chỉ sợ phúc dày mà phận mỏng, không gánh nổi, ngược lại tổn thọ, khó nuôi sống.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play