Sở Nghị thấy nàng đi rồi, vội vàng đặt lại văn thư cho ngay ngắn, đuổi theo phía sau.
“Chữ của tiểu thư từ xưa đến nay đã rất đẹp, năm ấy Khâu tiên sinh còn từng chính miệng khen ngợi. Chi bằng người viết một bản chữ mẫu, ta theo đó mà luyện?”
Người đi phía trước không đáp lời, bước chân không hiểu sao lại nhanh hơn vài phần.
Sở Nghị còn định nói thêm, Thu Lan đã khẽ lắc đầu với hắn, ý bảo đừng nhiều lời nữa, như thể đây là điều không tiện nhắc tới.
Sở Nghị không rõ nguyên do, nhưng cũng không dám gặng hỏi. Mãi đến khi chiều muộn, Tô Cẩm Dao đã trở về, hắn mới thấp giọng:
“Khi nãy vì sao ngươi lắc đầu? Là ta nói gì không nên nói sao?”
Thu Lan liếc nhìn vào trong phòng, thấy Tô Cẩm Dao đang cúi đầu đọc sách, không chú ý tới hai người, lúc này mới đáp nhỏ:
“Cũng không phải là điều gì to tát, chỉ là tiểu thư đã bốn, năm năm nay chưa từng nhấc bút.”
Sở Nghị nhíu mày, thần sắc nghi hoặc: “Nhiều năm như vậy chưa từng viết? Vì cớ gì? Thi họa của tiểu thư vốn rất tốt, năm đó...”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT