Tô Cẩm Dao đang xem thư tịch, Sở Nghị bước đến, khẽ khàng đặt khay giấy bút cùng nghiên mực lên bàn, sau lại cẩn thận thả thêm một tờ giấy do chính mình vừa viết.
Hắn nói:
“Tiểu thư, chữ của ta quả thực khó coi, nay lại nhất thời không thể hồi kinh tìm bảng chữ mẫu, chi bằng người giúp ta viết một bản?”
Tô Cẩm Dao không lên tiếng, nhưng ánh mắt đã dừng trên tờ giấy hắn vừa viết.
Trên đó chỉ có một chữ “Cát”, là tên thuở thiếu thời của hắn.
Sở Nghị thấy nàng không nói lời nào cũng không thúc giục, chỉ yên lặng đứng bên nghiên mực, vừa mài vừa lẩm bẩm:
“Năm ấy tiểu thư dạy ta nhận chữ, trước tiên cũng dạy ta nhận tên của chính mình. Nay ta cũng bắt đầu từ tên, luyện cho thuần thục rồi mới học tiếp cái khác.”
Hắn chỉ cần Tô Cẩm Dao viết một chữ “Cát” cũng được, không cần nhiều hơn. Chỉ cần nàng chịu động bút, chính là đại sự, mọi thứ về sau có thể từ từ đến.
Trong lúc mài mực, khóe mắt hắn vẫn âm thầm quan sát sắc mặt nàng. Thấy nàng tuy không đáp lời, nhưng cũng không tỏ ý cự tuyệt, hắn bèn bày giấy ra trước mặt, hai tay dâng bút qua:

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play