Hậu viện Cát gia tuy có gà, bò và lừa nhưng ngày nào cũng dọn dẹp, sạch sẽ ngăn nắp không hề có mùi lạ. Đứng dưới hiên sau, Sở Mạch trông thấy một nữ tử với gương mặt nhu hòa đang nhìn tiểu nha đầu mũm mĩm chơi đùa, khóe môi nàng thỉnh thoảng nhếch lên, để lộ lúm đồng tiền lúc sâu lúc cạn. Ánh mắt hắn cũng dần dịu lại trở nên trong sáng.
Tiểu nha đầu đội mũ – Hân Hân đang cầm muỗng gỗ, múc từng muỗng nước tưới cho cây ăn quả nhỏ. Cái muỗng gỗ này to chẳng khác gì cái muỗng nàng ăn cháo, do cha làm cho. Tưới được vài muỗng, tiểu nha đầu liền nói với cây: “Kết quả cho Hân ăn nhé.”
Mỗi khi nghe câu đó, Cát An lại không nhịn được bật cười. Tội nghiệp cho cây nhỏ, uống nước cũng áp lực không nhỏ.
Sở Mạch không dừng bước, chậm rãi tiến lại gần. Nghe tiếng động, Cát An quay đầu thấy là hắn thì hiếm khi nảy sinh chút ngượng ngùng, xoay người hơi khom gối: “Chuyện lần trước, đa tạ công tử.”
“Không cần đa tạ.” Sở Mạch dừng lại bên cạnh, cúi đầu nhìn tiểu nha đầu đang ngẩng mặt lên, hỏi Cát An: “Nàng còn nháo nữa không?”
“Hân không nháo.” Hân Hân nhìn chằm chằm một lúc, rồi cái miệng nhỏ mấp máy hai cái xoay muỗng múc nửa muỗng nước, giơ lên nói với Sở Mạch: “Cho ngươi uống.”
Sở Mạch liếc thùng trúc nhỏ, khẽ lắc đầu: “Ta không khát, ngươi uống đi.” Tay phải giấu sau lưng khẽ cử động, một chiếc túi thêu màu xanh sẫm trượt ra từ tay áo, hắn đưa đến trước mặt Cát An.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play