Trong lòng đã có tính toán, Cát Du cọ cọ đầu lên vai tiểu nữ nhi. Nhà thường dân áo vải muốn ăn một miếng đường là chuyện khó nhưng nhà hắn thì phải giữ cho sẵn một ít. Dung mạo kém cô cô đôi chút cũng không sao nhưng răng nhất định phải tốt.
Cát An đi sau, nàng vẫn giữ dáng thản nhiên. Xuyên qua sân, ngay cả liếc mắt cũng không nhìn Hoàng thị đang đứng trước cửa tây sương phòng. Lời là nàng nói ra, Hoàng thị nếu không phục thì cứ đến chất vấn.
Nàng vốn không sợ.
Hoàng thị tuy có ý đó nhưng lại chẳng có gan. Rõ ràng tức giận đến ngũ tạng đều đau vẫn phải gượng cười tiếp đón.
“Tiểu muội, nhà ta Hân Nhiên không hiểu chuyện mong ngươi đừng chấp nhặt.”
“Ta vốn không chấp.” Cát An cũng chẳng buồn khách khí: “Chỉ là nàng mắc bệnh thiển cận tâm nhãn nên chữa sớm một chút. Đừng để đến khi bệnh nặng mới cầu người dung thứ.” Mấy ngày gần đây xem dáng vẻ Cát Hân Nhiên làm ra bộ dạng ta đây nàng cảm thấy ở kiếp trước, Đàm gia cô nương đã nương tay lắm rồi.
Ngẫm kỹ lại mọi chuyện quả thật hợp tình hợp lý. Cát Hân Nhiên xuất thân tiểu môn tiểu hộ, tầm mắt nông cạn thủ đoạn vụng về. Với Đàm gia cô nương mà nói chỉ cần nàng không thể sinh con thì thật là một kế thất tốt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play