“Sau đó thì sao?” Trong mắt Cát Hân Nhiên dâng lên làn sương mờ: “Ta phải làm gì bây giờ?”
Cát An nhìn thẳng vào mắt nàng: “Nói cho cùng, ngươi vẫn không cam tâm từ bỏ.”
“Đổi lại là ngài, ngài có chịu đem phú quý của chính mình dâng tay nhường cho kẻ khác không?” Trong tay áo, bàn tay Cát Hân Nhiên siết chặt.
“Ta không phải ngươi nên ngươi không cần lấy lời của mình ra để ép ta. Nhưng hôm nay ta có thể nói rõ ràng với ngươi nếu sau này Sở Mạch dám dây dưa đến chuyện này, trừ phi giấu được ta đến chết, nếu không ta sẽ bỏ hắn như vứt giày rách.” 
Cát An xoay người bỏ đi, mới bước được hai bước lại dừng lại: “Chỉ cần hắn không rời bỏ ta, dù nghèo hèn hay phú quý, ta đều bằng lòng cùng hắn gánh chịu.”
Nghèo hèn từ đâu mà tới? Cát Hân Nhiên ngã ngồi xuống đất, nước mắt tuôn rơi. Tiểu cô, ngươi hẳn cũng biết, kiếp trước ta vì ngươi mà phải chịu tội. Khi Đàm lão cẩu muốn bắt ngươi lấy lòng kẻ kia, ngươi cạo đầu xuất gia còn ta thì chịu hết mọi tra tấn. Ngươi có biết hắn hành hạ ta thế nào không?
Vừa ra khỏi cửa, Cát An đã thấy một người đang đứng dựa tường liền trừng mắt nhìn. Sở Mạch chẳng hề sợ hãi, còn cười đến cong cả mắt, giọng khẽ như tiếng muỗi kêu: “Thê tử, ta thực sự thích dáng vẻ ương ngạnh của nàng.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play