Sáng sớm, Lâm Tú Uyển đã bị ngất một lần, chuyện này quả thực dọa cả nhà một trận ra trò. Chồng cô là Quý Thiết Lâm vốn không định ra khỏi cửa, nhưng lại bị Lâm Tú Uyển ép phải ra ngoài. Theo lý mà nói, chủ nhật không có việc gì phải ra ngoài, nhưng con trai Lâm Tú Uyển là Tiểu Hoài đang học bơi, nơi học lại không gần nhà, mà bạn nhỏ mới sáu tuổi, cô làm mẹ không thể yên tâm để cho con tự mình đi.
Quý Thiết Lâm đưa con trai ra ngoài, vẫn không yên tâm mà dặn vợ: “Em mà thấy không khỏe thì cứ nghỉ ngơi ở nhà, đừng có ra ngoài, trưa nay anh mua đồ ăn về nấu cơm.”
Lâm Tú Uyển gật đầu đáp, cô tiễn chồng con ra cửa, vừa quay đầu lại liền nhìn thấy một bé củ cải nhỏ đứng cách đó không xa.
Lâm Tú Uyển ngẩn ra một chút, nhìn gương mặt bánh bao nhỏ kia, gần như khó mà tin được ba mươi năm sau, đứa bé này sẽ trở thành một cảnh sát nhân dân dũng cảm. Cô mím môi, vẫy tay: “Tiểu Kiều.”
Tiểu Kiều mang khuôn mặt bánh bao nhỏ đi theo Lâm Tú Uyển vào nhà, thân hình thì bé tí nhưng giữa mày lại cau lại, gương mặt trông nghiêm nghị như người lớn.
Cậu theo Lâm Tú Uyển vào nhà, yên lặng ngồi xuống, không nói một lời.
Lâm Tú Uyển suy nghĩ một chút, nói: “Bọn họ chắc cũng sẽ đến thôi. Mọi người đến rồi thì cùng nhau nói chuyện một chút nhé.”
Bọn họ cùng ngồi một chiếc xe, cùng gặp tai nạn, cùng trở về ba mươi năm trước, mà bọn họ đều là những đứa trẻ nhỏ, chỉ có cô là người lớn, gặp mặt ở chỗ cô sẽ tiện hơn cả… Bọn họ hẳn là sẽ đến tìm cô. Cô Lâm ngồi ngẩn ra trên ghế sofa, đầu óc như một mớ hỗn độn.
Nhưng mà, cô thật sự không đoán sai.
Quả nhiên, không lâu sau trong nhà liền lần lượt vang lên tiếng gõ cửa, Lâm Tú Uyển chỉ khép hờ cửa, cô ngồi nhìn từng đứa bé với vẻ mặt khác nhau bước vào, ai cũng tới, không thiếu một ai. Nhà Lâm Tú Uyển cũng không lớn, chẳng mấy chốc mấy đứa trẻ đã đứng đã chật ních cả phòng.
Cô đứng dậy, lặng lẽ đóng cửa.#buingoclinhTYT
Mười bảy người.
Cộng thêm cô, là mười tám người.
Cô nhìn từng đứa nhỏ, từng đứa đều bé tí xíu, nhẹ giọng: “Điểm danh.”
Giống như lúc tập hợp trong quá khứ, cô lên tiếng gọi: “Kiều Nhất Minh.”
“Có mặt.”
“Khương Như Ngưng.”#buingoclinhTYT
“Có mặt.”
“Hùng Xán.”
“Có mặt.”