Dung Gia Đống cảm khái: “Chỗ các anh có nhiều cá quá, nếu bắt đem bán chắc cũng được khối tiền.”
Lão Hồ kinh ngạc nhìn anh, nói: “Cái này khó bán lắm.”
Đừng nhìn Thẩm Thành không gần biển, nhưng mọi người vẫn thích ăn cá biển hơn cá sông. Như cá trắm, cá chép đều không mấy ai thích. Con sông lớn này chảy qua ba thôn, cá rất nhiều, nhưng ít ai đến bắt.
Người ta chỉ thỉnh thoảng thèm thì bắt một hai con. Có mấy nhà khó khăn thì bắt thêm chút để ăn, chứ cũng chẳng nhà nào là ăn cá suốt, huống chi là đem bán.
Lão Hồ: “Mấy năm trước, chắc khoảng sáu bảy năm, cũng có người mang cá vào thành bán. Nhưng bán rất chậm, cả ngày chẳng được bao nhiêu tiền, còn không bằng đi làm thuê. Lâu dần ai cũng bỏ ý định đó, họ thấy không đáng, nên chẳng ai muốn phí công nữa.”
Dung Gia Đống: “Thật đáng tiếc.”
Anh nhìn thoáng qua dòng sông lớn, đang chăm chú thì bị con gái kéo áo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT