Tiêu Ngôn hoảng hốt, vội vàng buông Thẩm Hi ra. Dù vậy, tư thế hai người ôm nhau vẫn bị người khác nhìn thấy rõ ràng.
Ánh mắt đầu tiên hướng về Thẩm Hi không phải của Tiêu Độ Huyền, mà là của Tể tướng Lục Khác, người đang đứng bên cạnh hắn. Ánh mắt ông lạnh lùng, mang theo chút khinh miệt và chán ghét.
Khi Tiên đế băng hà, triều đình có ba vị tể tướng. Sau khi tân đế lên ngôi, lại bổ nhiệm thêm hai người, nên hiện tại triều đình có tổng cộng năm tể tướng. Nhưng ngay cả trẻ con cũng biết, dù là tiền triều hay hiện tại, người quyền thế nhất chính là Lục Khác. Ông không chỉ tận tụy với công việc, yêu dân như con, mà còn là tộc trưởng Lục thị, huynh trưởng của Lục thái hậu.
Thẩm Hi từng lén gặp Lục Khác nhiều lần. Gần đây nhất là hai năm trước, khi nàng chặn kiệu của ông trên đường vào cung, cầu xin ông đừng đuổi tận giết tuyệt Thẩm Khánh Thần. Nàng thậm chí quỳ xin, chỉ mong ông lưu lại cho phụ thân một con đường sống, dù là bị đày đến Lĩnh Nam cũng được. Khi đó, Lục Khác cũng dùng ánh mắt lạnh băng như thế nhìn nàng.
Sau đó, Thẩm Hi từng bày mưu hãm hại, cắt đứt cơ hội để nữ nhi của ông được gả vào Đông Cung làm Thái tử phi. Kết quả, danh tiếng của người nữ nhi ấy bị hủy hoại, đến nay vẫn còn ở trong chùa. Oán thù giữa hai nhà Thẩm – Lục, có thể nói là không đội trời chung.
Thẩm Hi cắn chặt răng, cố nén nhịp tim đập loạn, ra vẻ bình tĩnh đón nhận ánh mắt của Lục Khác.
Lục Khác nở nụ cười nhạt, cất giọng: “Ta còn tưởng là kẻ lả lơi trăng hoa nào, hóa ra là Thẩm cô nương.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT