Thẩm Hi cố gắng kìm nén sự bất an trong lòng, cùng các tộc tỷ bước xuống chân núi.
Con đường tuy đã được dọn sạch, nhưng tuyết đọng vẫn chất đầy hai bên, khiến mặt đường ẩm ướt và trơn trượt. Dù vậy, mọi người vẫn trò chuyện rôm rả, cười nói không ngừng trên suốt chặng đường.
Mùa tuyết này đến bất ngờ, rơi dày, nhưng như câu ngạn ngữ: “Tuyết lớn báo hiệu năm được mùa.” Sau hai năm hỗn loạn cuối cùng cũng được dẹp yên, khắp nơi tràn đầy sức sống. Dưới chân núi, các tiệm trà treo đèn lồng đỏ rực, ánh sáng ấm áp tỏa ra, như chưa từng muốn dập tắt. Thực khách trong quán cũng cười nói rôm rả, ngay cả giữa người với người cũng thêm vài phần thân thiện.
Mọi thứ, mọi người, dường như đều đang hướng tới những điều tốt đẹp. Chỉ riêng Thẩm Hi vẫn chìm trong vũng lầy của chính mình. Ngực nàng nặng trĩu, như bị tảng đá lớn đè ép. Nàng miễn cưỡng nở nụ cười, tạm biệt Tiêu Ngôn, mãi đến khi trở về phủ, cảm xúc mới dần bình ổn.
Đệ đệ Thẩm Tuyên đã trở về. Hai người là song sinh, nhưng dung mạo lại không giống nhau, dù vậy, tình cảm tỷ đệ luôn thân thiết. Thẩm Hi thừa hưởng nét thanh tú của phụ thân, da trắng như tuyết, môi đỏ mọng, mang vẻ đoan trang quý khí, rất được các trưởng bối yêu thích. Chỉ đôi khi, ánh mắt nàng lại lộ ra chút phong lưu khó nhận ra, như ánh sao lấp lánh, khiến người ta không thể rời mắt.
Thẩm Tuyên lại giống mẫu thân, mày rậm, mắt hạnh, sống mũi cao, môi cười rạng rỡ. Tuy không tinh tế như Thẩm Hi, nhưng trong đám đông, hắn luôn nổi bật với vẻ anh tuấn pha chút cởi mở của người phương Bắc. Dù không lớn lên cùng nhau, hai tỷ đệ vẫn luôn thân thiết.
Vừa thấy Thẩm Hi xuống xe ngựa, Thẩm Tuyên lập tức chạy đến, cao giọng reo lên: “Tỷ tỷ, cuối cùng tỷ cũng về rồi!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT