Thẩm Hi vội vã ngồi dậy, theo bản năng đưa tay định vén màn kiệu, nhưng ngay lập tức như bị bỏng mà rụt lại. Tuyệt đối không thể để người khác phát hiện nàng đang ở đây.
Mồ hôi lạnh thấm ướt tóc mai trên trán, Thẩm Hi run rẩy ngước mắt nhìn Tiêu Độ Huyền, lòng tràn đầy tuyệt vọng. Nếu để người ta biết nàng đang ở trong loan giá, nàng sẽ hoàn toàn tiêu tan.
Không chỉ mọi mưu tính đều thất bại, nàng còn phải mang tiếng xấu muôn đời. Từ nay, chẳng ai còn coi nàng là cô nương đoan trang của Thẩm gia, mà chỉ xem nàng như yêu nữ họa quốc, dâm phụ trong cung.
Tâm trí Thẩm Hi rối bời, mí mắt mỏng manh đỏ rực. Khi thoáng nhìn qua khe màn, thấy người nhặt viên ngọc bích là phụ thân nàng, Thẩm Khánh Thần, nàng càng hoảng loạn đến mức không thể diễn tả.
Nếu là người khác nhặt được, giao cho thị vệ rồi trình lên, mọi chuyện có lẽ sẽ đơn giản hơn. Nhưng với Thẩm Khánh Thần, mọi việc lại chẳng dễ dàng như thế.
Nỗi sợ hãi sâu thẳm trong tâm hồn như thủy triều đen ngòm dâng trào, nhấn chìm nàng. Khi Thẩm Khánh Thần chậm rãi tiến lại gần, Thẩm Hi cảm nhận được da đầu tê dại, hơi thở trở nên dồn dập, yếu ớt, tim như ngừng đập.
Nàng vội vã áp mặt vào vạt áo Tiêu Độ Huyền, những ngón tay mảnh khảnh run rẩy nắm chặt tay áo hắn. Thân hình nàng như cành hoa bị gió lạnh thổi qua, không ngừng run rẩy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play