Cố An Tri uống một ngụm rượu, trong lòng vẫn chưa thôi kinh ngạc. Cục diện này vốn không nằm trong dự liệu của hắn. Hắn từng bị không ít người tỏ tình, nhưng chưa ai khiến hắn rối loạn đến như vậy. Hắn thực sự không ngờ Nguyễn Bạch Linh sẽ là người mở lời trước.
Men rượu nóng hổi trôi xuống yết hầu, khiến hắn phải khẽ tê một hơi: “Cái ngươi gọi là thích, không phải thật tâm đâu, đó là cảm kích, ngươi nhầm lẫn rồi.”
Nguyễn Bạch Linh biết Cố An Tri là một kẻ từng bị gọi là tên ngốc, nên khi nói chuyện càng phải rõ ràng, sợ hắn nghe không hiểu: “Tiếp nhận việc ta thích ngươi… thật sự khó đến thế sao?”
“Không phải... không nên như vậy.” Cố An Tri thầm nghĩ, Nguyễn Bạch Linh là ca nhi sống nơi nông thôn, lại mang tư tưởng truyền thống, dù có yêu thích ai, cũng nên giấu kín trong lòng, nào ngờ cậu lại dám mở miệng thẳng thắn như vậy.
“Ngươi từng thích ai chưa? Người đó... không phải là ta sao?” Nguyễn Bạch Linh cúi đầu nhấp một ngụm rượu. Rượu vừa cay vừa đắng, nhưng so với số mệnh khổ của cậu, có đáng là gì?
“Ta chưa thích ai cả. Nhưng có thích hay không, cũng chẳng liên quan gì đến chuyện ta có thể chấp nhận lên giường với ngươi hay không. Ngươi xinh đẹp như vậy, nên được người khác theo đuổi, được người người yêu thương, chứ không phải là đến để thích ta.” Cố An Tri chỉ vào ngực mình, “Ta là một thẳng nam. Tuy bây giờ ta chưa thích ai, nhưng tương lai ta sẽ lấy một nữ nhân. Đợi đến khi ta gặp người mình thực lòng yêu thương, ta sẽ cùng ngươi hoà ly. Gia sản chia đôi, mỗi người một nửa.”
Nghe hắn nói vậy, Nguyễn Bạch Linh lại càng cảm thấy Cố An Tri thật tốt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play