Lần trước đi chợ về, trong nhà cũng còn một ít lương thực. Nguyễn Bạch Linh mấy ngày trước có làm vài chiếc bánh, hôm nay tính làm thêm ít đồ ăn để xào cùng bánh, tiện thể nấu một bát canh trứng.
Trứng gà là do cha nương mang tới. Biết hắn sống chẳng mấy dễ dàng, cha nương chắt bóp gom góp được một rổ trứng cùng một vại nhỏ mỡ heo đưa sang.
Nguyễn Bạch Linh nhìn rổ trứng gà ấy, trong lòng cậu xót xa đến muốn khóc: “Ta đã xuất giá rồi, còn khiến cha nương phải lo lắng cho ta thế này…”
Nương nắm lấy tay cậu, dịu dàng nói: “Con mỗi ngày ăn cơm, sắc mặt cũng chẳng có chút huyết sắc, không ăn chút gì bổ dưỡng, thân thể không khoẻ mạnh sao có thể sinh hài tử cho được?”
Nghe đến hai chữ “hài tử”, áp lực trong lòng Nguyễn Bạch Linh càng lớn. Cố An Tri căn bản xem thường cậu, cũng chẳng chịu cùng cậu sinh hài tử.
Trước đây thường nghe người ta nói cậu với đệ đệ lớn lên đều xinh đẹp, nhưng vì sao những nam nhân cậu gả qua đều chẳng coi trọng cậu.
Đến khi nấu cơm buổi tối, cậu mới suy nghĩ muốn tìm Cố An Tri nói chuyện rõ ràng, rốt cuộc trong lòng người ấy nghĩ gì?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT